Một
nhà khoa học Mỹ khẳng định trí thông minh của nhân loại đang giảm dần,
song nhiều nhà nghiên cứu phản đối giả thuyết của ông.
Gerald Crabtree, một nhà nghiên cứu của
Đại học Stanford tại Mỹ, vừa đăng một bài báo trên tạp chí Trends in
Genetics về trí tuệ của loài người. Ông cho rằng con người ngày càng trở
nên thông minh hơn nhờ áp lực tiến hóa từ môi trường. Chẳng hạn, người
tiền sử chỉ có thể tồn tại nếu họ săn bắt hoặc hái lượm giỏi. Vì thế họ
luôn phải nghĩ cách nâng cao hiệu quả săn bắn và hái lượm. Song từ khi
con người sống trong những dân cư đông đúc từ vài nghìn năm trước, áp
lực đó đã biến mất, Livescience đưa tin.
“Sự phát triển trí tuệ của loài
người có lẽ diễn ra khá nhanh khi tổ tiên của chúng ta chưa có ngôn ngữ
và sống thành từng nhóm rải rác ở châu Phi. Sau khi chúng ta biết trồng
cây, nuôi gia súc và sống tập trung trong các khu dân cư, trí tuệ của
loài người đã phát triển chậm hơn”, Crabtree nhận định.
Khoảng 2.000 tới 5.000 gene quyết định
trí tuệ người. Những gene đó rất dễ thay đổi trước những biến động của
môi trường. Crabtree và các đồng nghiệp khẳng định rằng, trung bình mỗi
người đã hứng chịu hai đột biến gene liên quan tới trí tuệ trong vòng
3.000 năm qua.
Giả thuyết của Crabtree vấp phải sự phản
đối của nhiều nhà khoa học. Một số người lập luận rằng, trí tuệ của con
người không giảm, mà chúng ta đang đa dạng hóa trí thông minh. Chẳng
hạn, Thomas Hills, một nhà tâm lý của Đại học Warwick tại Mỹ, nói rằng
những đột biến trong các gene quyết định trí tuệ không thể làm giảm trí
thông minh. Thay vào đó, cuộc sống tiện nghi ngày nay cho phép trí thông
minh của con người phân chia thành nhiều loại. Con người ngày nay có
trí thông minh về ngôn ngữ, xúc cảm, cơ thể, logic, không gian, âm nhạc.
Một số người còn chỉ ra rằng chỉ số thông minh trung bình của loài
người đã tăng trong vòng 100 năm qua.
Tuy nhiên, Crabtree khẳng định rằng chỉ
số thông minh tăng do những thành tựu trong hoạt động chăm sóc thai sản,
chế độ dinh dưỡng tốt hơn và việc con người hiếm khi phải tiếp xúc với
những hóa chất có hại cho não.
No comments:
Post a Comment